1 truyện ngắn trong tập Logic phụ nữ em gõ lại
Hỏi ý kiến
Nàng: Alô, em gọi từ trạm điện thoại tự động đây. Ở cửa hàng quà tặng mới có bán những chiếc áo lông rất đẹp. Áo được may cắt hợp thời trang, lông nhân tạo thôi, nhưng xem chừng là khá ấm.
Chàng: Vậy em mua đi.
N: Nhưng áo đắt tiền lắm. Với số tiền ấy em có thể may một chiếc bành tô diện lót lông rái cá xanh.
C: Vậy em đừng mua.
N: Nhưng chiếc áo lông đúng là hiếm có. Em không ngờ xí nghiệp may ở thành phố mình lại may được những chiếc áo đẹp đến thế. Em mà mặc áo ấy thì ai cũng sẽ phải ghen tị.
C: Vậy em mua đi.
N: Thế anh có biết rằng lông nhân tạo không được bền lắm không. Giữ gìn lắm cũng chỉ mặc được hai mùa là hỏng.
C: Vậy em đừng mua.
N: Nói thì dễ quá nhỉ-"đ ư-ừng mu-ua!" em đã mặc thử rồi, vừa khít. Chiều dài cũng hết ý. Ống tay áo theo kiểu mốt mới nhất. Thất miễn chê!
C: Vậy em mua đi.
N: Nhưng nếu chỉ thêm một ít tiền nữa, là đã có thể mua được một chiếc áo da lông tự nhiên. Có hoạ là mặc suốt đời chưa hỏng.
C: Vậy em đừng mua.
N: À, theo anh, tốt nhất là để sau bỏ công sức chạy đôn chạy đáo khắp các cửa hàng kí gửi tìm mua một chiếc áo vớ vẩn nào đó hả? Lô áo lông này bây giờ là cuối năm nên họ mới lôi ra bản đấy!
C: Vậy em mua đi.
N: Nhưng nếu mua, chúng ta sẽ phải bỏ kế hoạch sắm tấm thảm. Mà thảm trải sàn nhà mình cũ nát quá rồi.
C: Vậy em đừng mua.
N: Anh nghĩ rằng em sẽ sung sướng lắm hay sao, khi tất cả các bạn gái của em đều mặc áo lông đẹp, chỉ riêng em...
C: Vậy em mua đi.
N: Nhưng loại áo lông này có một khiếm khuyết.
C: Vậy em đừng mua.
N: Một khiếm khuyết rất không đáng kể...
C: Vậy em mua đi.
N: Tuy nhiên...
C: Đừng mua nữa.
N: Mặc dù, nếu xét cho kĩ,...
C: Mua đi...
N: Sao anh cứ hết "mua đi" lại "đừng mua!" thế hả. Em hỏi ý kiến anh, mà anh không muốn nói điều gì thiết thực cả. Bất cứ vấn đề quan trọng nào của gia đình, em cũng đều phải tự giải quyết lấy hết cả!
C: Nếu quả thật em định hỏi ý kiến anh, thì anh xin nói rằng không nên mua một thứ gây nhiều băn khoăn lưỡng lự như thế.
N: Anh yêu! Em đã mua rồi!